TỰ TRUYỆN CỦA CÔ ANGELETTA MCKENZIE, NGƯỜI CANADA GỐC JAMAICA, VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM AN TOÀN VÀ HẠNH PHÚC TẠI CANADA THOÁT KHỎI QUÊ HƯƠNG BẠO LỰC & TỘI PHẠM

TỰ TRUYỆN CỦA CÔ ANGELETTA MCKENZIE, NGƯỜI CANADA GỐC JAMAICA, VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM AN TOÀN VÀ HẠNH PHÚC TẠI CANADA THOÁT KHỎI QUÊ HƯƠNG BẠO LỰC & TỘI PHẠM, THEO BÁO CBC NEWS ĐĂNG NGÀY 08-11-2025

SAU ĐÂY LÀ MỘT SỐ CHI TIẾT ĐÁNG CHÚ Ý.

 

Mẫu tự chuyện này của cô Angeletta McKenzie, người Canada gốc Jamaica, là một tường thuật rất cá nhân về hành trình của một phụ nữ nhập cư da đen, từ một cuộc sống thành đạt nhưng đầy rẫy hiểm nguy ở Jamaica, đến việc tìm thấy sự an toàn, mục đích sống và cộng đồng lành mạnh ở vùng Atlantic của Canada, chủ yếu thông qua con đường ẩm thực. Cốt truyện xoay quanh những mất mát sâu sắc, quá trình nhập cư đầy gian khổ, những thách thức về định kiến chủng tộc ở vùng đất mới, và cuối cùng là sự chiến thắng trong việc xây dựng một cuộc sống hỗ trợ cho gia đình mình.

Sự Kiện Thúc Đẩy: Bi Kịch ở Jamaica và Nỗ Lực Tìm Kiếm Sự An Toàn.

Tác giả kể lại bước ngoặt trong đời mình: vụ sát hại em trai cô, Dan, một bi kịch xảy ra khi anh đang làm việc. Năm người đàn ông đến tìm việc nhưng vì anh không có việc để giao nên họ đã chờ bên ngoài cổng và sau đó đâm chết anh. Bạo lực vô nghĩa này đặc biệt tàn khốc vì Dan là người ủng hộ lớn nhất của cô, và vụ án của anh thậm chí còn không được lên tin tức do tội phạm phổ biến ở những khu vực như Spanish Town, Jamaica.

Mặc dù tác giả và chồng đã xây dựng được một cuộc sống thành công, sở hữu nhà cửa, công việc kinh doanh và được kính trọng, Jamaica lại bị bao vây bởi bạo lực, tội phạm và tham nhũng cảnh sát triền miên. Cô kể chi tiết về nhiều lần gia đình mình suýt gặp tai ương và bị tấn công, bao gồm cả việc anh trai lớn bị bắn và cướp, chồng cô bị chĩa súng cướp hai lần, và nhà bị đột nhập khi đang ngủ. Mặc dù họ đã “quen dần với nó,” cái chết của Dan lại mang đến cảm giác khác biệt và cá nhân, nuôi dưỡng nỗi sợ hãi sâu sắc về sự an toàn của chồng con.

Nỗi sợ hãi tột độ này đã khiến cô tìm kiếm con đường đến Canada. Là một đầu bếp được đào tạo và đáp ứng mọi yêu cầu về giáo dục, cô đã tìm được việc làm ở St. John’s và nộp đơn xin giấy phép lao động và thường trú thông qua một chương trình tuyển dụng, rời Jamaica vào năm 2013 với niềm tin rằng gia đình sẽ đoàn tụ sau ba tháng.

Sự Cô Lập, Mất Mát và Bóc Lột Hệ Thống.

Ba tháng dự kiến đã kéo dài thành ba năm đau đớn. Rời xa con trai hai tuổi và con gái tám tuổi là điều khó khăn nhất cô từng làm, và nỗi đau nhớ nhung chúng trong khi vẫn còn tang tóc em trai gần như đã quật ngã cô. Đến Newfoundland mang lại cảm giác xa lạ, cái lạnh khắc nghiệt làm tăng thêm nỗi đau buồn, và nền văn hóa mới dường như lạnh nhạt, không chào đón.

Khi đến nơi, chỗ ở đã sắp xếp trước bị hủy bỏ, buộc cô phải tìm một chỗ ở chung, cực kỳ bẩn thỉu với bốn người đàn ông. Tác giả phải đối mặt với định kiến ngay trong ngày đầu tiên làm đầu bếp khi một đồng nghiệp là người nhập cư da trắng đưa ra lời bình luận miệt thị, không mấy chào đón về sự hiện diện ngày càng tăng của người da đen, khiến cô càng thêm đau buồn và cô lập.

Là một người mới đến, việc tiếp cận sự giúp đỡ thực sự rất khó khăn. Để đưa gia đình sang, cô đã bán nhà, xe hơi và cơ sở kinh doanh ở Jamaica, chi từng đồng cho luật sư và người đại diện nhập cư. Cô mô tả quá trình này là một hình thức “bạo lực khác: nó mơ hồ và không ngừng nghỉ,” lưu ý rằng cô thường bị lợi dụng do sự tuyệt vọng và thiếu hiểu biết về hệ thống. Bất chấp sự bóc lột khó tin, cô vẫn kiên trì, được thúc đẩy bởi sứ mệnh của một người mẹ 2 con.

Khi gia đình cô cuối cùng cũng đến sau ba năm, cô cảm thấy mình có thể thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, cuộc sống ở Canada vẫn là một cuộc đấu tranh. Khác với Jamaica, nơi cô “biết cách nhảy” và cách điều hướng các hệ thống, mọi thứ ở Canada đều cảm thấy bị che giấu. Là một trong số ít phụ nữ da đen ở Newfoundland vào thời điểm đó, cô liên tục cảm thấy cần phải chứng minh giá trị của mình để được đối xử bình đẳng, phải đối mặt với những cuộc chiến khó khăn ngay cả với những điều tưởng chừng đơn giản như thuê căn hộ, mở tài khoản ngân hàng hoặc được coi trọng trong công việc.

Nấu Ăn Như Liệu Pháp và Kết Nối Văn Hóa.

Tác giả đã tìm thấy nguồn trị liệu và giao tiếp chính của mình qua việc nấu nướng. Mỗi món ăn trở thành cầu nối cho “những mảnh ghép của quê hương và hy vọng.” Cô bắt đầu kết hợp một cách tự nhiên cội nguồn Jamaica của mình, với truyền thống ẩm thực Newfoundland.

Sự kết hợp này không hề gượng ép mà bắt nguồn từ lịch sử lâu đời về thương mại và hương vị giữa hai hòn đảo:

  • Cá Tuyết Muối: Thành phần mang tính biểu tượng của Newfoundland cũng là yếu tố chính trong món ăn quốc gia của Jamaica, cá tuyết muối và ac-kee.
  • Lịch sử Thương mại & rượu rum: Trong nhiều thập kỷ, Jamaica đã nhập khẩu cá tuyết muối của Newfoundland, trong khi các thủy thủ Newfoundland mang rượu rum Jamaica về nhà để đổi lại.

Đối với tác giả, việc tạo ra những món ăn kết hợp này giống như “đoàn tụ hai người bạn cũ,” nơi các nguyên liệu đã hiểu nhau từ trước.

Xây Dựng Phong Cách Lãnh Đạo Nhân Ái.

Nỗi đau và sự chia rẽ mà tác giả đã trải qua đã định hình cách cô chọn để điều hành bếp của mình. Cô quyết tâm rằng môi trường làm việc của cô sẽ khác biệt, dành cho việc làm cho mọi nhân viên mới, bất kể nguồn gốc, đều cảm thấy được tôn trọng. Trong bếp của cô, hòa bình và sự chấp nhận trở nên quan trọng không kém gì đạo đức làm việc.

Giờ đây, cô đào tạo các nhà quản lý khác theo phong cách lãnh đạo mới này, được xây dựng dựa trên lòng trắc ẩn, giao tiếp và sự bình đẳng. Kết quả là không thể chối cãi: khi mọi người cảm thấy an toàn, họ sẽ cống hiến hết mình, và nhân viên của cô bảo vệ công việc kinh doanh như thể đó là của chính họ. Đối với tác giả, môi trường hỗ trợ, phát triển này, chứ không phải danh hiệu hay giải thưởng, mới đại diện cho thành công thực sự.

Di Sản và Sứ Mệnh của tác giả.

Tác giả hiện là bếp trưởng điều hành, diễn viên, nhà văn và doanh nhân, nhưng cô khẳng định rằng những phẩm chất xác định cô là cuộc chiến để xây dựng cuộc sống từ đống tro tàn của bi kịch, tình yêu đã giúp cô tiếp tục khi muốn bỏ cuộc, và sứ mệnh đảm bảo rằng những phụ nữ nhập cư khác không phải đi một mình trên con đường đau khổ đó.

Cô hiện đang viết hai cuốn sách: một về hành trình nhập cư của mình và một cuốn khác đưa ra những bài học cho người mới đến, về cách điều hướng hệ thống Canada một cách dễ dàng hơn và ít mất mát hơn. Hy vọng cuối cùng của cô là câu chuyện của mình có thể giúp ít nhất một người phụ nữ, tránh được nỗi đau lòng mà cô đã phải đối mặt.

Khi được hỏi liệu cô có lặp lại toàn bộ hành trình gian khổ đó không, cô nói có lẽ là không cho bản thân và chồng cô, vì cái giá phải trả về mặt cảm xúc quá cao. Tuy nhiên, đối với những đứa con của cô, những người giờ đây đã có sự an toàn, cơ hội và hy vọng, câu trả lời là “Có. Có cả ngàn lần.”

Thông qua ẩm thực, nghệ thuật và khả năng lãnh đạo của mình, cô Angeletta McKenzie đã tìm thấy một mục đích mới của cuộc đời mình, là: chứng minh rằng ngay cả khi cuộc sống buộc bạn phải chạy trốn, bạn vẫn có thể xây dựng nên một điều gì đó tươi đẹp và ý nghĩa, từ những mảnh ghép thương yêu mang theo bên mình.

*****

Tổng hợp, dịch: ANDREW DUONG RCIC Co.

VisasToCanada TAGS: Chương trình Cải Tổ Di Trú Canada 2023, Canada-Vietnam đất nước giàu đẹp văn minh

Bài gốc: BÁO CBC NEWS ĐĂNG NGÀY 08-11-2025

Photo credit: CBCNews/ byAuthor